Loading ...
Công tác giáo dụcĐoàn khối
[Mỗi ngày một tin tốt] Tinh thần của người bác sĩ trẻ ở tuyến đầu chống dịch Covid
T4, 24/06/2020 - 13:06
Nhắc nhớ quãng thời gian hơn 1 tháng điều trị BN 91, Lê Thị Hồng Thắm (SN 1992) vẫn nghĩ khoảng thời gian ấy là trải nghiệm khó khăn và đáng nhớ nhất trong suốt 5 năm công tác tại BV Chợ Rẫy. Hôm đó, sau cuộc họp của khoa Hồi sức cấp cứu (ICU), cô gái trẻ chỉ nghĩ ngợi một chút rồi lập tức đề xuất mình tham gia ngay.
“Lúc đó, sợ lắm chứ. Nhưng nghĩ mình vẫn còn độc thân, vẫn còn sức thì nên san sẻ khó khăn với những người đã có gia đình, có con nhỏ nên em cứ gạt mọi thứ sang bên. Em ở một mình, làm xong lại đi thẳng về nhà, cố gắng giấu không cho gia đình biết vì sợ mọi người lo. Đến giờ bố mẹ vẫn chưa biết em là người điều trị thành công cho ca bệnh nặng nhất VN này!” – Thắm kể.
Những ngày trong phòng bệnh, Thắm phải mặc những bộ đồ phòng hồ dày cộm, đi lại trong vị trí đúng quy định. Bệnh nhân nằm bất tỉnh, nhân viên vẫn bắt ghế, cả đêm nhìn màn hình, máy thở quan sát các chỉ số.
“Em động viên bạn ấy: Be Stronger! mỗi lần vào ca trực. Đến tối ngày 26/5, khi ekip ngưng sử dụng thuốc ngủ sau 2 tháng hôn mê thì tự nhiên bệnh nhân tỉnh lại, bắt đầu hấp háy mắt và mở môi mỉm cười. Lúc đó, tụi em như trút bỏ hoàn toàn cực nhọc, nhận tín hiệu vui đầu tiên”.
Thời gian đầu tiếp xúc, vì sự bất đồng ngôn ngữ, sốc tâm lý khi không thể cử động chân tay, BN 91 liên tục bất hợp tác với y bác sĩ. Ekip chăm sóc phải dùng hết mọi ngôn ngữ có được, múa chân múa tay nhằm giúp bệnh nhân hiểu.
Ban ngày, Thắm theo dõi từ 7h tới 14h. Về đến nhà cô lại lấy sách vở, mở Youtube học tiếng Anh. Hôm sau, chị em điều dưỡng viết ra một danh sách các câu quan trọng nhất, chia nhau học để có thể giao tiếp với bệnh nhân. Dần dần mối quan hệ trở nên tốt hơn.
“Đến khi sử dụng được điện thoại, bệnh nhân liên hệ với bạn bè thì nghe mọi người kể lại: Nếu ở nơi khác trên thế giới thì anh đã không sống rồi!. Lúc đó anh ấy hiểu chuyện nên bắt đầu hợp tác, chịu khó làm theo y lệnh khiến ai nấy đều vui mừng…”.
Biết bệnh nhân người Anh thích mê món phở của Việt Nam, ekip bệnh viện còn đặt nhà bếp nấu riêng và hỗ trợ bệnh nhân tập ăn từng ít một.
“Mấy bữa trước đưa thức ăn lên thì anh ấy nhất quyết không ăn. Tụi em cứ nghĩ có chuyện gì xảy ra với hệ tiêu hoá. Xong anh nhìn cười bảo, ảnh không đói chứ không phải không ăn. Lúc tập đi lại, giơ tay đau quá thì có lúc BN phản ứng với điều dưỡng, nhưng sau đó ảnh cũng quay lại nói xin lỗi… Nhờ vậy mà em ôn Anh văn nhiều hơn. Trước bỏ khối tiền đi học tiếng Anh không bằng lần này. Cứ sai nhưng phải nói thôi” – Thắm tủm tỉm cười.
HỖ TRỢ TRỰC TUYẾN
MUSIC
Tiện ích

Liên kết website